* * Chào mừng các bạn đến với diễn đàn lớp 12a 2 ** welcome to my forum! *
 
Trang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

Share | 
 

 Hãy bắt đầu bằng một cuộc hẹn

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
bemai2011
quycap1
quycap1


Tổng số bài gửi : 131
Join date : 16/03/2011

Hãy bắt đầu bằng một cuộc hẹn _
Bài gửiTiêu đề: Hãy bắt đầu bằng một cuộc hẹn   Hãy bắt đầu bằng một cuộc hẹn I_icon_minitimeTue Oct 18, 2011 12:36 pm

1.

“Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh”

Nó giật mình tỉnh giấc, mồ hôi chảy rần rần trên trán. Thêm một cơn ác mộng nối tiếp trong suốt mấy ngày qua. Càng gần đến ngày hẹn, nó lại càng có cảm giác bất an. Mà phải rồi, làm sao nó có thể kiếm một người như vậy được???

Nó bước vào phòng tắm, táp nước vào mặt cho tỉnh người. Nó soi mình trong gương, những giọt nước văng tung tóe không che bớt một phần nào gương mặt xấu xí đó. Làm sao đây, phải kết thúc chuyện này như thế nào đây???

Hãy bắt đầu bằng một cuộc hẹn Gio

2.

- “Nhóc vẫn còn mơ mộng à???”

Tên con trai đứng trước mặt nó, cười khẩy. Nụ cười đểu giả cắt vào lòng nó một vết thương sâu hoắm. Nó đứng chôn chân nơi góc đường, không cất lên nổi tiếng nói nào.

- “Nhóc nghĩ là anh có thể thích nhóc thật à??? Nhìn lại mình đi. Hay nhóc chưa từng soi gương??? Đừng bám theo anh nữa. Và cũng đừng mơ mộng trên đời này có chuyện cổ tích như trong phim. Đồ ngốc!!!”

Tên con trai quay bước đi vào nhà, bỏ mặc nó với món quà trên tay và những giọt nước mắt không thể nào ngăn lại được. Tại sao, tại sao hắn lại có thể đối xử với nó như vậy chứ???

3.

Là…cá độ à. Nó nghe thấy tiếng tim mình vỡ vụn. Hóa ra…tình cảm của hắn dành cho nó chỉ là một trò cá độ. Không hơn không kém…Một trò cá độ cơ đấy!!!

Nó đi ngang qua mặt hắn và đám bạn, cười. Nụ cười vô hồn. Nó cũng chẳng hiểu tại sao mình vẫn có thể cười được. Phải rồi, là tại nó tự mơ mộng. Phải rồi, là tại nó tự viển vông. Làm sao có chuyện hắn, một tên con trai hào hoa phong nhã và cực kỳ giàu có, lại đi thích một đứa xấu xí và nhà nghèo như nó. Chuyện cổ tích à, quên đi. Bây giờ là thời đại nào rồi đấy. Đã biết vậy, mà vẫn cố tin. Đúng là…ngu ngốc…

Nó bước đi lững thững, mặc cho trời đang mưa. Đi…vô định…Rồi qua đường…Mặc cho dòng xe cộ tấp nập…

- “Ê…có mắt không vậy??? Không thấy người ta đang chạy xe à, chán sống hả???”

Vừa thắng lại kịp trước khi tông nó, người thanh niên trên chiếc xe sang trọng nhìn nó với ánh mắt đầy ác cảm. Ừ, thì ác cảm. Làm sao có cảm tình được với những đứa như nó chứ. Người thanh niên lầm bầm thêm mấy tiếng nữa, rồi phóng xe đi. Nó bước qua, rồi bị một chiếc xe hơi chạy ngang tạt thêm một đống nước bẩn lên người…

Một ngày thật đẹp!!!...

4.

Mỗi lần bước ngang qua đám bạn của hắn, nó có thể thấy rõ những nụ cười châm chọc và những cái nhếch mép đầy mỉa mai. Đối với lũ người đó, nó trở thành điển hình cho tất cả “những kẻ xấu khác người mà muốn chòi mâm son”. Dù không muốn, và bản thân không phải là một đứa yếu đuối, nó vẫn phải mất hơn một tháng trời mới vượt qua được cảm giác uất ức này.

Chưa tệ lắm, ít ra tên đó cũng không đi rêu rao về xu hướng của nó cho toàn trường.

Hắn đương nhiên được liệt vào danh sách “những kẻ thù không đội trời chung”. Sau sự kiện “động trời” đó, nó đã thề là sẽ phải làm cho tên đó bẽ mặt một phen. Đúng, quân tử có thù phải trả. Chỉ là, không biết phải làm như thế nào??? Rồi, nó nghe thấy một thông tin thật hay…

Hắn đang cặp kè với một tên khác!!!

Tất nhiên, đây là thông tin nội bộ. Trong mắt mọi người trong trường, hắn vẫn luôn là một “hot boy” hoàn hảo làm xiêu lòng bất kỳ một người nào.

Rồi nó nhận ra, chuyện hắn không đi rêu rao về mình đơn giản chỉ vì hắn không muốn phá bỏ cái “hình tượng” đã dày công xây dựng đó.

Thật nực cười!!!

Phản xạ đầu tiên, nó muốn “ăn không được thì phá cho hôi” cái cặp đôi đáng ghét đó. Nhưng không được. Tại vì, không biết phải phá bằng cách nào. Làm sao đây??? Mỗi lần bước ra và thấy hai tên đó, nó chỉ muốn ăn tuơi nuốt sống cho rồi. Hay là…

- “Hạ sách.”- Nhỏ bạn thân tên Như phán cho nó một câu xanh rờn- “Dù mày có phá tụi nó cách nào đi chăng nữa, thì cao lắm chỉ làm cho tụi nó chia tay, chứ không gỡ lại danh dự cho mày…”
- “Vậy, mày nói tao phải làm sao??? Không trả thù được vụ này chắc tao không sống nổi quá!!!”
- “Uhm…sao mà đói bụng quá…”- Con nhỏ cười một cách ma quái- “Ước gì có một chầu KFC trưa nay ta…”
- “Rồi rồi, mày muốn sao cũng được hết. Mau nói đi, có cách nào hay hơn không???”- Nó sốt sắng hỏi, dù biết chấp nhận chầu ăn này là đi tong lương một ngày làm thêm của nó.
- “Uhm. Thượng sách là mày phải cho nó thấy, nó bỏ mày là sai lầm của nó. Rằng thì là, mày có thể kiếm một thằng khác đẹp trai hơn, giàu hơn và…nói chung là hơn hẳn nó.”

Giống trong phim quá vậy ta…

- “Đương nhiên giống trong phim, thằng này. Cái chính đây vẫn là cách làm hay nhất.”
- “Nhưng…làm sao tao có thể kiếm ra được một người như vậy. Mày thừa biết, là tao không đủ khả năng mà…”
- “Cái đó…để tao ăn KFC trưa nay xong rồi nghĩ cách giúp mày.”- Nhỏ Như cười, nụ cười quen thuộc của cáo.

5.

Sinh nhật tên đó là vào ngày chủ nhật tuần này. Và được tổ chức ở một quán bar sang trọng. Tên kia của tên đó chắc chắn cũng sẽ tới. Nếu có thể, đây là cơ hội tốt nhất để trả thù. Chỉ là, làm sao kiếm được một người như “con cáo” kia nói đây.

Thật là…nghĩ sao cũng không ra cách…

Nó bước về căn nhà trọ ẩm thấp. Hay là…bỏ cuộc cho rồi. Dù tất nhiên chuyện người ta xì xầm xung quanh nó vốn dĩ chẳng làm nó bận tâm, nhưng thoát ra khỏi chuyện này có phải hay không???

Quay về, sống bình yên???

Không, từ lúc nó bước ra khỏi trại mồ côi cho đến bây giờ, nó chưa bao giờ bỏ cuộc cả. Và lần này cũng không ngoại lệ…

Phải nghĩ ra cách nào đó thôi…

6.

Chỉ còn ba ngày nữa là đến chủ nhật, mà nó chẳng nghĩ ra cách nào. Cái người như “con cáo” kia nói, có kiếm cỡ nào cũng không ra. Hơn nữa, làm sao một người “đẹp trai, giàu có…và nói chung là hơn hẳn tên kia” về mọi mặt, lại chịu chấp nhận đi chung với nó. Nó tất nhiên từ xưa giờ không quan tâm đến chuyện người ta nghĩ gì về giới tính của nó, nó đã quen sống theo ý mình. Nhưng người kia thì không thể nào như nó được.

- “Hà, có người như vậy đó cưng.”- Nó nghe thấy tiếng nhỏ Như nói qua điện thoại- “Chỉ là…mày có thuyết phục được tụi nó hay không???”
- “Con nhỏ này, nói gì mà tao không hiểu. Sao lại là…tụi nó. Chẳng phải là…một anh chàng thôi sao???”
- “Một anh chàng đẹp trai, giàu có, và hơn hẳn tên kia về mọi mặt. Mày đào đâu ra người như vậy chứ. Nhưng…tụi nó thì có thể…”
- “Tao vẫn chẳng hiểu gì hết???”
- “Cái email này tao đưa cho mày. Cấm không được phát tán cho ai. Đây là email của “Hồ ly hội”, tụi nó có thể giúp mày???”
- “Cái gì…cái gì...Hồ ly hội???”
(Còn tiếp)
Về Đầu Trang Go down
 

Hãy bắt đầu bằng một cuộc hẹn

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: diễn đàn vui :: Truyện ngắn :: Tình yêu-
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất