* * Chào mừng các bạn đến với diễn đàn lớp 12a 2 ** welcome to my forum! *
 
Trang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

Share | 
 

 Yêu song song - Kì cuối: Đánh mất

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 

câu chuyện này thế nào?
hay
Yêu song song - Kì cuối: Đánh mất I_vote_lcap0%Yêu song song - Kì cuối: Đánh mất I_vote_rcap
 0% [ 0 ]
cũng tạm
Yêu song song - Kì cuối: Đánh mất I_vote_lcap0%Yêu song song - Kì cuối: Đánh mất I_vote_rcap
 0% [ 0 ]
Tổng số bầu chọn : 0
 

Tác giảThông điệp
ghostnight_00
mavuong4rum
mavuong4rum
ghostnight_00

Tổng số bài gửi : 444
Join date : 12/03/2010
Age : 32
Đến từ : biên hòa!

Yêu song song - Kì cuối: Đánh mất _
Bài gửiTiêu đề: Yêu song song - Kì cuối: Đánh mất   Yêu song song - Kì cuối: Đánh mất I_icon_minitimeWed Mar 24, 2010 12:50 pm

Yêu song song - Kì cuối: Đánh mất 1256726899-mai-ben-nhau-1
Khi bạn yêu một người, rồi sau đó không yêu nữa, thì khả năng yêu trở lại chiếm bao nhiêu phần trăm?
Ngày
chia tay Kem, tôi đau xé lòng vì sự tội lỗi và cả nỗi giày vò mơ hồ vì
có lẽ, tôi còn tình cảm với Kem, vừa phải vừa không phải...Tất cả cứ
nhập nhằng chập choạng như một giấc mơ...nhưng rồi thời gian ba tháng
đâu thể đọ nổi với ba năm... Anh Đài đã là một cái gì đó quá thân thuộc
khiến tôi khó mà từ bỏ...Nhất là cách đây một tuần..., Anh Đài đã...
"Cho em một cơ hội nhé?"
"Sao cơ?" - Tôi đánh máy trong sự buồn ngủ.
"Anh đến với Kem chỉ vì Kem giống em thôi, đúng không?"
"Có lẽ" - Tôi trả lời mà cảm thấy hoang mang...Đâu có...Tôi yêu Kem vì sự tinh tế ấy chứ...
"Vậy
thì chúng ta quay trở lại đi...Anh nhớ không...Suốt ba năm, chúng ta đã
chia tay nhau mười hai lần...Bây giờ quay lại cũng có sao đâu nào...Có
yêu mới có giận chứ..."
Và rồi tôi nghĩ, có lẽ Kem không yêu tôi nên chúng tôi luôn hòa thuận...
o0o
Không khó để tôi nói lời chia tay Kem...Nhưng thật gian nan khi thấy cô ấy khóc và chậm rãi nói từng lời...
"Yêu
là chấp nhận...Em tôn trọng quyết định của anh...Nếu chia tay em mà anh
hạnh phúc, thì em sẵn sàng" - Kem cười gượng rồi khóc. Tôi thở dài,
quay mặt đi giả vờ không nghe...
"Nhưng em có
rất nhiều điều muốn nói cho anh rõ...Em khác Anh Đài nhiều, anh à...
Anh không thể áp dụng những gì thuộc về Anh Đài để "cân đong đo đếm"
với em... Yêu nhau đâu thể rập khuôn được...Em không muốn sự sai lầm
được lặp lại, vì thế em cố cư xử khéo léo cũng là vì vun đắp tình yêu
mà thôi"...
"..."
"Em
không kể cho anh nghe những khó khăn vướng mắc mà em vấp phải vì em
không muốn anh lo lắng quá nhiều...Em không nhắn tin huyên thuyên với
anh từ chuyện này đến chuyện khác vì em sợ anh sẽ mau chán...Anh không
nghĩ vậy sao? Yêu cũng là một nghệ thuật anh ạ...Và những ai yêu thật
sự và mong muốn tình yêu bền vững mới có đủ bản lĩnh để cư xử khéo léo
mà thôi...Trước giờ em không giận anh vì em nghĩ, tình cảm như một li
nước, mỗi lần giận là một ít nước rơi ra, để rồi đến khi nhiều cơn giận
chồng chập lại thì tình cảm không còn, anh có muốn như thế?"
"Anh..."
"Những
gì em làm cho anh, quá hoàn hảo nên gọi là sai sao? Em không cần anh cư
xử với em ngược lại...Nhưng hình như, anh chưa hiểu em...Và mãi mãi
không hiểu..."
"Thật sự là, Kem à..."
"Đối
với anh, một tình yêu có những thăng trầm mới được xem là yêu đích
thực. Còn riêng em, yêu là phải biết lèo lái con thuyền đến bến bờ bình
yên. Anh đã từng nói thế cơ mà...Chẳng lẽ em phải tạo ra những vách đá,
sóng gió và lôi kéo thêm những con thuyền khác? Anh, em chẳng bao giờ
dám nghĩ rằng sự "buông lơi" thỉnh thoảng lại khiến anh không thích. Em
thì cho rằng đôi khi phải cho nhau khoảng cách mới biết nhớ nhau, yêu
nhau chứ anh. "Hạnh phúc bắt đầu từ chỗ biết xa nhau mà...Em không suy
nghĩ nhiều thì anh câu nệ những việc đó làm gì? Đối với anh, yêu là
phải kiểm soát nhau 24/24, nhắn tin cả ngày và gọi điện hỏi thăm năm
phút một lần?"
"..."
"Anh
quá ích kỷ...Niềm tin em đứt đôi...Nỗi thất vọng của em ngập tràn...Và
sự đau khổ làm em đứt từng khúc ruột...Em không ngờ, tạo cảm giác bình
yên là một phương cách gián tiếp khiến người yêu chán và muốn chia tay
cơ đấy!"
o0o
Tôi ân hận...Kem quá sâu sắc, còn tôi thì...
Nhưng rồi khi đã chọn Anh Đài tức là định mệnh đã muốn thế...Tôi cố gắng vun đắp và không để mất Anh Đài nữa...
Rồi
chúng tôi lại cãi nhau...Anh Đài lại vớ vẩn...Trong khi Kem không bao
giờ giận tôi vì những thứ vụn vặt thì Anh Đài lại hờn dỗi vì tôi không
trả lời tin nhắn cô ấy (tôi đang bận, có thấy đâu), tôi online mà không
bắt chuyện với cô ấy trước (mạng bị disconnect cơ mà), không dẫn cô ấy
đi chơi vào cuối tuần (bài vở ngập đầu, làm sao đi được!)... Khi tôi
trả lời kém nhiệt tình một chút là cô ấy vẽ ra biết bao viễn cảnh tự
tưởng tượng, rồi khóc...Đầu tôi lại như muốn nổ tung...
Kem nói đúng... "Ly nước tình yêu" giữa tôi và Anh Đài chỉ còn vài giọt...Chỉ cần vài mâu thuẫn tích lũy nữa thôi..., là...
"Em nói chuyện với blogger nào trên mạng mà tình tứ thế?" - Tôi hỏi Anh Đài.
"Người yêu cũ của em đó... Được không?"
"Được.
Bây giờ thì em tự do..." - Tôi hét lên - "Anh không còn một chút tình
cảm nào dành cho em nữa! Sức kiên nhẫn của anh có giới hạn! Bây giờ thì
anh nói ra luôn nhé! Em không bằng một góc Khánh Ngân!"
"Em
thấy anh tức cười thật đấy! Trong suy nghĩ của anh, dường như tình yêu
là phép tính thì phải. Anh liên tục so sánh em với Ngân, Ngân với em,
rồi không biết chọn ai, chọn rồi thì thất vọng...Anh nghĩ anh là người
hoàn hảo à? Xem lại đi!" - Anh Đài nói giọng xa lạ
"À,
em nói thêm nhé! Cô Ngân gì đó có quan niệm yêu tốt thật đấy! Em thấy
như vậy...Còn anh, quá tồi...Một người tốt như vậy mà bỏ...Đối với cô
ấy, yêu là chỉ có một người, và không bao giờ làm người đó buồn...Còn
em á, yêu thì cũng như lúc tự do thôi, có quyền bông đùa chứ! Sống thế
mới thú vị!" - Từng lời nói của Anh Đài khiến tôi bật cười, và cười
to...Chia tay Anh Đài, không có gì là hối hận...
o0o
"Kem... Cho anh một cơ hội..."
"Em
khác Anh Đài...Khi đã nói chia tay rồi thì không quay trở lại lần hai
đâu" - Kem mỉm cười - "Anh đã làm em đau một lần rồi, và trong nỗi đau
khổ cùng cực ấy, em chợt phát hiện ra anh có những tính cách không hợp
với quan điểm sống của em..."
"Kem à...Anh sẽ chuộc lỗi mà...Anh biết em còn tình cảm với anh mà...Anh chỉ là nông nổi nhất thời..."
"Nói
ra chắc anh buồn, nhưng thật sự là tình yêu em dành cho anh quá lớn,
lớn đến mức khi anh nói lời chia tay, nó nổ tung và biến mất, từ
từ...Bây giờ thì em khẳng định là không còn một chút thương yêu nào
nữa..."
"Em tàn nhẫn vậy ư?" - Tôi nói mà giọng lạc hẳn đi...Một nỗi đau vô bờ không cách gì miêu tả nổi...
"Anh
đau thế nào thì em đau gấp mười lần thế ấy...Trong tình yêu, không có
chỗ cho sự cân đong đo đếm...Em đã yêu anh chân thành, còn anh thì sao?"
"Nhưng nếu yêu anh nhiều thì em phải tha thứ cho anh chứ...Con người ai cũng có lúc phạm lỗi mà..."
"Đúng...Nhưng
thật sự, quay lại với anh, khó lắm...Vì điều đó vi phạm quy tắc sống
của em...Hãy chôn chặt kỉ niệm vào dĩ vãng...Bây giờ chúng ta là bạn" -
Kem bắt tay tôi, nháy mắt, quay đi. Tôi cảm nhận được cô ấy đang khóc...
"Anh sẽ chờ..." - Tôi hét lớn...
Kem vẫn bỏ đi...Bỏ lại sau lưng mảnh giấy bay không xác định...
"Trong tình yêu, đừng bao giờ so sánh...Quá muộn để có thể quay lại..." - Tôi đọc từng chữ trong sự vô cảm...
Vâng. Tất cả là do sự nông cạn của tôi...
(sưu tầm)
Về Đầu Trang Go down
 

Yêu song song - Kì cuối: Đánh mất

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: diễn đàn vui :: truyện thơ :: truyện-
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất